Sever 1
224

Chịch nhau không che với gái đẹp trung quốc

Chịch nhau không che với gái đẹp trung quốc

Chịch nhau không che với gái đẹp trung quốc , gái xinh đụ nhau không che với anh trai . Xem thêm phim hay tại chịch nhau

Thấy cô trở về, tất cả đều cười tít mắt hỏi cô: Cậu kiếm đâu ra một anh người yêu đẹp trai như vậy thế,Sáng nay lúc cô mới đến đây, mấy người bọn họ đã chào hỏi nhau rồi, cũng xem như là thân quen.Hơn nữa vì là chuyên ngành có ít bạn nữ lựa chọn nên cả lớp chỉ có bốn đứa cô là con gái. Dung chen ngang.Khôi gật đầu, vừa rời đi vừa liếc Ngô. Lạc Hàn Đông gật đầu, cười khúc khích.Vào cổng khu dân cư, mẹ Thịnh muốn lấy đồ ăn thì Lạc Hàn Đông đã hỏi: Cô ở tầng mấy vậy, Để cháu mang lên tận cửa cho cô.Mẹ Thịnh cảm thấy người thanh niên này thật sự quá nhiệt tình, bà cười toe toét: Được, cảm ơn cháu, thật sự cảm ơn cháu.Khi cả hai đến nơi, mẹ Thịnh gõ cửa một cái.Thịnh Hạ chạy tới mở cửa, mắt thấy mẹ mình cùng Lạc Hàn Đông đứng ở đó, còn vừa nói vừa cười, cô lập tức ngây ngẩn cả người.Đứa ngốc này, con làm gì mà ngơ ngác vậy, Mẹ Thịnh vẫy tay với cô: Mau tới phụ một tay đi.Thịnh Hạ ngơ ngác đi qua, hỏi Lạc Hàn Đông: Sao anh lại lên đây cùng mẹ em,Lạc Hàn Đông giả vờ kinh ngạc mà nhìn cô, A, đây là nhà em àThịnh Hạ liếc mắt một cái đã biết tỏng, cô cắn môi hờn dỗi nhìn hắn.Mẹ Thịnh ngạc nhiên mừng rỡ nhìn Thịnh Hạ: Hạ Hạ à, con quen cậu ấy sao,Thịnh Hạ đỏ mặt không lên tiếng.Lạc Hàn Đông khẽ nói: Cô ơi, cô ấy là bạn gái của cháu.Hạ Hạ, Chẳng lẽ con Mẹ Thịnh vô cùng kinh ngạc và vui sướng, trong lòng bà không dám tin nên chỉ vào Lạc Hàn Đông mà hỏi Thịnh Hạ: Bạn trai con hả,Thịnh Hạ xấu hổ cúi đầu: Dạ.Trời ơi, sao con không nói sớm cho mẹ biết, để người ta đứng dưới lầu đợi nãy giờ Cái con bé này thiệt tình Mẹ Thịnh vội vàng kéo Lạc Hàn Đông vào nhà: Ấy cháu à, cháu nói xemBà vui đến nỗi không nói nên lời, vừa bước vào nhà là hô to với ba Thịnh: Ông Thịnh ơi Mau ra đây đi Con gái quý báu của ông mang bạn trai về rồi đây này Đẹp mê người luônLạc Hàn Đông mỉm cười, sau khi vào nhà liền nắm lấy tay Thịnh HạThịnh Hạ khẽ vùng vẫy, nhưng anh vẫn tiếp tục nắm chặt.Anh cúi thấp người, ghé lại gần trước mặt Thịnh Hạ, thấp giọng nói: Thật là trùng hợp nha, bạn gái.Lạc Hàn Đông đặt từng gói quà mình mua để lên bàn, mỗi món đều khiến mẹ Thịnh tròn cả mắt.Khi nhìn thấy cặp vòng tay bằng ngọc, bà càng không dám nhận: Trời ạ, mắc lắm đó, cháu cầm trả lại đi.Thịnh Hạ khẽ nói: Đã mua về rồi nên sẽ không trả được đâu.Mẹ Thịnh hoang mang: Tại sao,Mua xong là anh ấy xé hóa đơn luôn rồi ạ. Thật lâu sau đó cô chỉ đành cúi đầu, giọng nói mềm nhũn: Chờ một lát là nó sẽ tự hết thôi.Khóe môi Lạc Hàn Đông cong lên, ngón tay giật giật.Thinh Hạ hiểu ý của anh, vươn tay đặt lên lòng bàn tay anh, chủ động nắm lấy.Nhớ tới lời của Từ Lộ Trạch từng nói, Thịnh Hạ ngẩng đầu lên nhìn Lạc Hàn Đông rồi choàng tay lên ôm lấy cổ anh.Lạc Hàn Đông hơi ngạc nhiên.Thịnh Hạ thu tay lại, cúi đầu không dám nhìn vào mắt anh: Em đi mua ít đồ ăn về.Anh thông minh lắm.Nên cô sợ cứ đối diện như vậy thì anh sẽ nhìn ra mất.Lạc Hàn Đông hồi phục rất nhanh, Thịnh Hạ ở bệnh viện chăm sóc cho anh hơn hai tháng, bác sĩ nói chỉ cần quan sát thêm một tuần nữa là đã có thể xuất viện rồi.Thịnh Hạ gật đầu, sau khi ghi nhớ những việc cần chú ý chợt thấy Lạc Hàn Đông hỏi bác sĩ: Sau khi xuất viện thì tôi có thể vận động mạnh được không,Bác sĩ nhíu mày: Không được vận động mạnh, nhưng nếu ngày thường cậu đi bộ chậm để rèn luyện thì có thể được.Lạc Hàn Đông: Vậy nếu như bản thân không động mà để người khác tự động thì sao,Thịnh Hạ đỏ mặt trong nháy mắt.Bác sĩ hỏi: Bản thân không động à, Đây là kiểu vận động gì thế,Thịnh Hạ ho nhẹ một tiếng: Không có gì đâu bác sĩ, anh ấy đùa đấy.Lạc Hàn Đông rất chi là thật thà: Tôi nằm, cô ấy động.

Xem thêm tại Jav vietsub

View more