Sever 1 Sever 2
127

Đụ cực mạnh với gái mập đáng yêu

Có phải vì dạo này anh luôn bận rộn đi công tác, không có thời gian ở bên em không, Anh sẽ trở về nói với ông chủ, sau nàyKhông phải Thinh Hạ nhắm mắt lại, trên mặt đều là nước mắt.Cô vừa lắc đầu vừa khóc: Vô dụng thôi, em không thích anhTại sao, Trần Phấn không nhịn được hỏi: Trong lòng em đã có người mình thích rồi đúng không,Thịnh Hạ ngồi khụy xuống đất, khóc trong đau đớn, nước mắt từng giọt từng giọt tuôn rơi, cô che miệng muốn ngăn tiếng khóc nức nở lại: Không có, anh đừng hỏi nữa, anh đi đi.Trần Phấn rời đi.Thịnh Hạ quỳ sụp trên mặt đất khóc tức tửi không ngừng.Không biết đã khóc bao lâu, sau cùng cô đứng dậy, đi vào trong thu dọn hành lý, bây giờ cô chỉ muốn về bên ba mẹ.Lạc Hàn Đông nhìn chấm đỏ nhỏ trên màn hình máy tính đang ngày càng cách xa anh. Lát nữa để em gửi vào hòm thư cho anhĐó chỉ là phần mềm trò chơi rất nhỏ thôi, hiện tại em đãGiọng nói Thịnh Hạ cứng đờ, cô chuyển ánh nhìn từ màn hình máy tính lên người đàn ông đang đứng phía sau lưng mình.Cô giật mình quay đầu lại, chợt thấy người đàn ông đưa tay tắt điện thoại di động của cô.Ồn ào quá.Giọng điệu của anh rất mất kiên nhẫn.Trong vô thức Thịnh Hạ buột miệng thốt nên lời xin lỗi.Người đàn ông kéo ghế của cô ra, lấy một cái ghế khác từ bên cạnh rồi ngồi trước máy tính của cô, tập trung gõ bàn phím mà không thèm chớp mắt.Thịnh Hạ vô cùng ngạc nhiên.Anh ta đang làm cái gì vậy,Người đàn ông đã hoàn thành công việc của cô trong vòng chưa đầy mười phút, khi đứng dậy thì chỉ nói một câu: Cà phê.Thịnh Hạ vội vàng đáp lời, cà phê, ý là pha giúp anh ta hay là phải đi mua,Cô ngập ngừng bước vào phòng làm việc, lấy găng tay đã khử trùng đeo vào, cầm cốc của anh lên đi đến trước máy pha cà phê trong phòng khách.Cô không thêm đường hay sữa, trực tiếp mang đến chỗ làm việc của anh. Gã cứng đờ người: Anh Đông Bọn em đều là đàn ôngLạc Hàn Đông nhìn gã ta, gái mập ánh mắt không di chuyển.Dưới ánh mắt lạnh băng của anh, Oai Chủy Lục dè dặt vươn tay cầm lấy viên thuốc, ngửa đầu nhét vào trong họng.Lạc Hàn Đông đá cửa một căn phòng, đạp Tứ Nhãn vào trong, sau đó cũng đẩy sống lưng của Oai Chủy Lục, đá thêm một cái nữa, sau đó đóng cửa khóa lại.Khi Tần Chung Hải được Lão Tam dẫn đến, đập vào mắt là cảnh Lạc Hàn Đông vứt chìa khóa phòng xuống bồn cầu nhà vệ sinh, nhấn nước xả đi.Con ngươi sắc bén của anh đảo qua, nhìn thấy Tần Chung Hải bèn nói: Chú Tần, chú biết rồi đấy, con người cháu, có ân tất báo.Đương nhiên, có thù cũng báo.Thịnh Hạ ở trong phòng nghe thấy tiếng động đánh nhau bên ngoài, sợ tới mức tay chân phát run.Khi Lạc Hàn Đông mở cửa bước vào vẫn còn mang hơi thở tức giận, anh nhìn Thịnh Hạ đang run rẩy trên ghế sô pha, giọng nói không chút cảm xúc: Đi tắm đi.Thịnh Hạ bị đôi mắt u ám của anh dọa sợ, ngoan ngoãn nghe lời đi theo sau anh. Tứ Nhãn thấp giọng nói: Anh Đông nắm trong tay rất nhiều bí mật của chúng ta, lỡ anh ấyLão Tam què quặt không nhịn được nên xen vào: Đại ca, anh Đông không phải loại người đó, mà cho dù có bán đứng chúng ta thì anh ấy cũng không được yên ổn đâu.Độc Nhãn Thất cùng lão Bát và lão Cửu yên lặng ngồi một bên không lên tiếng.

View more