Sever 1
160

Gái nứng khát tình thèm đụ

Gã ta dùng một loại ngôn ngữ địa phương nào đó mà Thịnh Hạ nghe không hiểu.Chỉ lát sau cửa xe đã bị mở ra, có người đưa cô ra ngoài, sau đó bị một tên đàn ông vác trên vai. Nét mặt anh có hơi mệt mỏi, ánh mắt nhìn người khác thờ ơ lạnh lùng, tạo ra cảm giác rất khó gần.Khoảnh khắc Thịnh Hạ và anh chạm mắt nhau, cô không khỏi cứng đờ cả người.Cô không biết mình quay lại chỗ ngồi như thế nào, thậm chí đến khi ngồi vào ghế rồi, đầu óc cô vẫn chưa kịp tỉnh táo như bình thường.Hứa Phi Nhan chọc chọc vào cánh tay cô: Cô là người mới tới, Đại ma vương vẫn chưa thấy mặt cô. Thấy bạn học trên đường, cô muốn chạy qua đó cầu cứu nhưng Tứ Nhãn chỉ cần dùng một tay đã hung ác kéo cô lại.Hai người nắm lấy cổ tay cô, buông lời đe dọa bên tai cô: Nếu mày dám chạy, tao sẽ tóm lấy bất kỳ người nào ở đây chết thay mày.Thịnh Hạ sợ tới mức hoảng loạn run rẩy.Rốt cuộc các người muốn làm gì,Làm gì à, Oai Chủy Lục giận đến mức bàn tay cầm dao giật giật: Bản thân mày làm chuyện tốt gì trong lòng mày còn không rõ sao Dám báo cảnh sát,Thịnh Hạ hoảng sợ, sao họ biết được,Không lẽ là Anh Đông báo,Cô không hề nhận được bất kỳ tin tức nào vì đều bị anh Đông chặn hết rồi,Ra khỏi cổng trường, có một chiếc ô tô đậu ở đó, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, chịch gái Thịnh Hạ không ngừng run lên, há miệng la to: Cứu mạngTứ Nhãn bịt miệng cô lại.Oai Chủy Lục ấn đầu cô, nhét vào xe.Thịnh Hạ dồn sức cắn mạnh vào tay Tứ Nhãn rồi hét to cái tên mà chính cô cũng cảm thấy ngạc nhiên: Anh Đông Cứu tôiThật nực cười.Giờ là lúc nào rồi, cô còn mong người đàn ông đó sẽ đến cứu cô chứ.Thịnh Hạ tuyệt vọng khóc thành tiếng khi cánh cửa đóng lại.Quanh đi quẩn lại, cô vẫn bị nhóm người này bắt về.Lần này cô còn có thể thoát ra ngoài không,Không, họ sẽ giết người diệt khẩu, cô đã báo tin cho cảnh sát, bọn họ nhất định sẽ giết cô.Xe chạy được nửa đường thì đột nhiên phanh gấp. Ánh mắt của bọn họ giống như những lời nói ác độc của chính họ vậy, nguy hiểm lại bẩn thỉu, dừng trên khuôn mặt của Thịnh Hạ.Tuy Thịnh Hạ sợ hãi nhưng cô vẫn cố chịu đựng.Trong đầu cô lại vô cớ nhớ tới câu nói kia của anh Đông Dáng vẻ cực kỳ đáng thương, khiến người ta chỉ muốn làm em.Thịnh Hạ ra vẻ bình tĩnh, cầm chén trà lên uống một ngụm.

View more